Thầy trò Trường PTDTBT Tiểu học & THCS Sen Thượng vững vàng nơi phên dậu Tổ quốc

Nằm ở điểm cực Tây của Tổ quốc – xã Sen Thượng, huyện Mường Nhé, tỉnh Điện Biên – Trường Phổ thông Dân tộc Bán trú (PTDTBT) Tiểu học & THCS Sen Thượng không chỉ là nơi gieo chữ, mà còn là “phên dậu” giáo dục giữa vùng biên viễn heo hút. Trong điều kiện thiên nhiên khắc nghiệt, đường sá cách trở và cuộc sống còn nhiều thiếu thốn, thầy trò nơi đây vẫn kiên cường bám lớp, bám trường, từng ngày gìn giữ tri thức, gìn giữ tương lai cho bao thế hệ học sinh vùng cao.

Vượt núi dựng trường – giữ lửa giáo dục

Sen Thượng là xã vùng sâu, vùng xa đặc biệt khó khăn của tỉnh Điện Biên, cách trung tâm huyện Mường Nhé hơn 50 km đường núi ngoằn ngoèo. Mỗi mùa mưa đến, sạt lở, suối ngập, đường lầy lội khiến hành trình đến lớp của cả giáo viên lẫn học sinh trở nên đầy thách thức.

Thế nhưng, vượt lên tất cả, Trường PTDTBT Tiểu học & THCS Sen Thượng vẫn duy trì sĩ số ổn định, với hơn 400 học sinh và gần 30 cán bộ, giáo viên tâm huyết. Các thầy cô, phần lớn là người miền xuôi, đã tình nguyện “cắm bản” nhiều năm để bám lớp, giữ trò.

“Ở đây không chỉ cần người dạy chữ, mà còn cần người gieo niềm tin” – chia sẻ của một giáo viên trẻ đã bám trường suốt 5 năm qua.

Học trò vùng biên – những mầm xanh nơi đá sỏi

Học sinh của trường chủ yếu là người dân tộc Mông, Hà Nhì, Dao…, sinh sống rải rác ở các bản cách xa trường từ 5 đến 10km. Nhờ mô hình bán trú, các em được ăn ở tại trường, hạn chế tình trạng bỏ học và nâng cao chất lượng học tập.

Tuy điều kiện vật chất còn thiếu thốn – nhà ăn, phòng ở tập thể, sách vở cũ kỹ – nhưng các em vẫn kiên trì bám lớp, với tinh thần “mưa không nghỉ học, rét vẫn đi bộ đến trường”. Nhiều học sinh lớp 9 đã có định hướng học tiếp lên THPT nội trú, ấp ủ ước mơ trở thành giáo viên, bộ đội, bác sĩ để trở về phục vụ bản làng.

Những nỗ lực thầm lặng của thầy cô nơi đầu núi

Không chỉ dạy chữ, các thầy cô Trường Sen Thượng còn là:

  • Người cha, người mẹ chăm lo bữa ăn, giấc ngủ cho học sinh bán trú
  • Cán bộ y tế bất đắc dĩ, sơ cứu vết thương, chữa ho sốt cho học sinh mỗi khi giao thông bị chia cắt
  • Người truyền cảm hứng sống và ước mơ, giúp học sinh hiểu được giá trị của học tập và tri thức

Nhiều giáo viên dù con nhỏ, xa quê hàng trăm cây số vẫn tình nguyện ở lại, coi vùng biên là nhà, học sinh là con. Đó là sự cống hiến thầm lặng nhưng đầy ý nghĩa cho sự nghiệp “trồng người” nơi phên dậu Tổ quốc.

Đồng hành và tiếp sức: Cần hơn nữa sự chung tay

Để thầy trò Trường Sen Thượng tiếp tục vững vàng, rất cần sự chung tay từ:

  • Ngành giáo dục: Hỗ trợ trang thiết bị dạy học, tăng cường chế độ chính sách cho giáo viên vùng đặc biệt khó khăn
  • Chính quyền địa phương: Cải thiện hạ tầng, giao thông kết nối bản – trường
  • Cộng đồng xã hội: Đồng hành qua các chương trình thiện nguyện, trao học bổng, hỗ trợ học sinh có hoàn cảnh đặc biệt

Kết luận: Một ngọn đèn nơi biên giới

Trường PTDTBT Tiểu học & THCS Sen Thượng không chỉ là một cơ sở giáo dục – đó là một điểm sáng văn hóa, một chốt giữ tri thức và niềm tin giữa vùng biên. Mỗi giờ học vang lên giữa núi rừng hùng vĩ là một lời khẳng định rằng: giáo dục không từ bỏ bất kỳ nơi nào trên bản đồ đất nước.

Và chính từ những nơi gian khó như thế, tương lai của đất nước được ươm mầm bằng sự bền bỉ, tận tụy và trái tim của những người thầy, người trò nơi phên dậu Tổ quốc.

Tags:
Share articles:
comments